Chúng tôi đã lấy cảm hứng từ bộ phim “Romeo and Juliet” (1996) của đạo diễn Baz Luhrmann để tạo ra concept “Hai chàng Romeo” cho ngày hôm nay. Cả hai đều thể hiện rất tốt hình ảnh Romeo hiện đại, vậy buổi chụp hình hôm nay như thế nào?
JN: Mình có cảm giác như đang chơi đùa vậy. Phần phối cảnh cũng thế, nó làm mình nhớ đến các thị trấn nhỏ ở Mỹ. Khi đến cảnh phải dựa vào giường, mình đã nhún nhảy trong khi đang cầm mấy chùm nho đó (cười). Romeo với mình là một người luôn thành thật với cảm xúc của chính mình và muốn theo đuổi tình yêu tới tận cùng. Nhờ vậy mà mình đã tự tận hưởng và có một buổi chụp rất vui vẻ, không quá quan tâm tới người khác nghĩ gì.
JH: Outfit ngày hôm nay thật sự rất táo bạo đó, từ chiếc áo Hawaii cây cọ tới thắt lưng da báo. Điểm nhấn của ngày hôm nay là hóa thân thành một người vốn luôn theo đuổi phong cách này. Trong phim, có một cảnh Romeo phủ tấm chăn lên mình và chơi đùa cùng Juliet, nhưng việc diễn lại cảnh này quả thực không hề dễ dàng, mình đã ngượng đỏ mặt luôn (cười).
Thật tiếc vì hôm nay không có Juliet. Nếu Juliet của riêng bạn xuất hiện ngay bây giờ, các bạn nghĩ cô ấy sẽ ăn mặc như thế nào? Cô ấy sẽ nói gì đầu tiên?
JN: Một bộ đồ đơn giản là tuyệt nhất đó. Mình đã mặc áo t-shirt cùng quần jeans màu kem, vì thế nên Juliet cũng sẽ mặc trang phục tương tự như vậy và hỏi “Anh vẫn khỏe chứ?” một cách đầy yêu thương và hào hứng.
JH: Cô ấy sẽ mặc áo t-shirt trắng cùng quần jeans xanh. Cùng với một câu “Em nhớ anh” thật ngắn gọn.
Có hai nhân vật nam chính trong “Romeo and Juliet”. Một Romeo đầy lãng mạn và luôn tràn đầy cảm xúc, nhưng lại luôn chần chừ trước tình yêu. Một Tybalt điềm tĩnh, lý trí hơn nhưng đôi lúc lại tỏa ra sức hút mãnh liệt. Hai bạn cảm thấy mình tương đồng với nhân vật nào hơn?
JN: Mình nghĩ bản thân có nhiều điểm giống với Tybalt, nhưng lại muốn được như Romeo. Mình là kiểu người một khi đã quyết thì sẽ thực hiện ngay lập tức. Mặt khác, mình cũng muốn học hỏi sự chân thật của Romeo với cảm xúc của chính mình khi rơi vào lưới tình.
JH: Mình lại trái ngược hẳn với anh Johnny. Mình nghĩ mình gần giống với Romeo và muốn có được sự điềm tĩnh của Tybalt. Thường thì mình sẽ lựa chọn theo cảm xúc thay vì lý trí, vì thế nếu phải chọn một, mình sẽ chọn Romeo.
Nếu được làm một bộ phim về cuộc đời mình, hai bạn sẽ chọn bài hát nào cho phần kết phim?
JN: Vào những ngày nắng, tâm trạng mình cũng sẽ trở nên sảng khoái và thư giãn hơn. Nếu đó là bộ phim đặt bối cảnh vào mùa xuân, “Circles” của Mac Miller sẽ là bài hát kết phim. Sau này nếu mình có cơ hội được làm phim, bất kỳ bài hát nào của Coldplay cũng sẽ là sự lựa chọn tuyệt vời. Âm nhạc của Coldplay mang lại cảm giác thân thuộc như ở nhà vậy, mình có thử qua nhiều thể loại, nhưng cuối cùng, Coldplay vẫn luôn là sự lựa chọn mỗi khi mình tìm kiếm sự bình yên.
JH: Đầu tiên thì, bộ phim về cuộc đời mình có lẽ sẽ không cần đến phần kết đâu (cười). Mình luôn trân trọng “I fall in love too easily” của Chet Baker, một bài hát bạn có thể nghe liên tục với một tâm trí không chút suy nghĩ hay phiền muộn nào cả. Tiếng kèn và giọng hát của Chet Baker luôn thu hút mình một cách lạ lùng.
Bài hát chủ đề “Kick It” trong full album thứ 2 <Neo Zone> mang đậm ảnh hưởng của Bruce Lee. Sau này, hai bạn còn muốn thể hiện hình ảnh của nhân vật nào nữa không?
JN: Có tới 2 nhân vật hiện lên trong suy nghĩ của mình. Đầu tiên, Brad Pitt trong “Fight Club”, mình muốn thử một bài hát có tiết tấu mạnh mẽ, và thật tuyệt nếu có thể kết hợp cùng cú twist đầy bất ngờ của bộ phim. Nhân vật thứ 2 là Will Smith trong “The Pursuit of Happiness” - một bộ phim rất “đời” mà mình muốn chấm 5 sao cho nó. Dù diễn biến có thế nào, cuối cùng phim vẫn có một kết thúc có hậu. Sẽ thật tuyệt nếu chúng mình được hát một ca khúc với thông điệp mặc dù hiện tại có khó khăn thế nào, đến cuối cùng bạn vẫn sẽ cảm thấy hạnh phúc. Một bản ballad chậm rãi sẽ rất phù hợp phải không?
JH: Mặc dù đã thể hiện hình ảnh đó ngày hôm nay, nhưng mình vẫn nghĩ Romeo là sự lựa chọn không tồi đâu. Đây sẽ là một bài hát về tình yêu, nhưng sẽ hoàn hảo hơn nếu nó chứa đựng đủ các cung bậc cảm xúc như trong phim. Khi nghĩ tới hình ảnh James Dean trong “Rebel Without a Cause”, mình tưởng tượng ra một ca khúc với giai điệu funky mang theo âm hưởng cổ điển của các ban nhạc jazz. Gần đây mình rất hứng thú với nhạc jazz, soul và R&B, vì vậy những âm thanh của một ban nhạc là phần không thể thiếu được.
Vậy còn những “người hùng thầm lặng” của các bạn là ai?
JN: Mặc dù không thể hiện điều này thường xuyên, nhưng người đó sẽ là mẹ của mình. Mình là con một, lại sinh muộn nữa nên mình luôn bám lấy mẹ khi còn nhỏ. Mình nghĩ mẹ là người hy sinh vì gia đình nhưng vẫn trân trọng niềm hạnh phúc của bản thân. Mình muốn học cách sống trách nhiệm nhưng vẫn tận hưởng từng khoảnh khắc của mẹ. Mẹ thường nói với mình rằng, cố gắng làm một điều gì đó đến cùng mới là điều quan trọng. Ví dụ như, mình dành cả tuổi thơ tại Mỹ, và cho dù có gì xảy ra, gia đình mình luôn ăn mừng Quốc Khánh vào ngày 4/7 và cùng nhau xem pháo hoa. Vào những đêm trăng tròn, cả gia đình sẽ cùng nhau ra ngoài ngắm trăng. Nhờ đó mà mình nghĩ mình đã lớn lên thành một người giàu cảm xúc.
JH: Người đó chính là bà của mình. Mặc dù đã gần 80 tuổi, bà đã là một vũ công cho đến khi mới nghỉ hưu gần đây. Bà không bao giờ bỏ lỡ bất kỳ chương trình nào của mình và sau khi xem xong, bà sẽ gửi tin nhắn KakaoTalk cùng những góp ý rất dài cho mình. Vì là vũ công nên có những lúc bà sẽ chỉ ra những chi tiết nhỏ như các cử động ở phần ngón tay và cổ, nhưng thường thì bà hay nhắn nhủ mình về cách sống. Mình luôn nhận được lời khuyên từ thầy cô và mọi người xung quanh, nhưng thật lạ khi từng câu chữ của bà mình đều mang một ý nghĩa rất đặc biệt. Bà khuyên mình rằng đừng quan tâm tới mọi người xung quanh, hãy tận hưởng những gì cháu nhận được. Cho tới tận bây giờ, mình vẫn không thể quên được lời khuyên ấy.
Các bạn quảng bá dưới cái tên NCT 127 đã được khá lâu rồi. Vậy động lực của hai bạn trong suốt khoảng thời gian này là gì?
JN: Fan, các thành viên, gia đình. Nhìn lại thì chính họ là những ngưiờ đã dẫn dắt mình. Fan là “lý do” để mình thực hiện bất kỳ điều gì. Các thành viên là những người bạn đồng hành, cùng mình đi trên con đường này, và không phải gia đình sẽ là gốc rễ của mình sao. Có một nơi để trở về lại là một câu chuyện khác hoàn toàn. Mình nghĩ gia đình đã cho mình hiểu rằng, mình vẫn có nơi để quay về ngay cả khi có vấp ngã.
JH: Mình đã luôn có gắng thời thực tập sinh vì mình thực sự yêu âm nhạc. Điều này vẫn không đổi cho tới tận bây giờ. Tất nhiên, các bạn fan yêu thích âm nhạc và đến concert để xem chúng mình diễn cũng là một động lực lớn. Chỉ khác một điều là, từ trước đến nay mình vẫn luôn dựa vào mọi người xung quanh để học hỏi, nhưng gần đây mình đã tìm thấy động lực của riêng bản thân. Mình tự tiếp thêm động lực bằng cách thúc đẩy hoặc động viên bản thân. Cũng nhờ vậy mà mình đã nhận ra rất nhiều điều. Mình cảm thấy mình đang bước qua một giai đoạn trưởng thành.
Nếu được quay về thời điểm đó, hai bạn sẽ nói gì để động viên chính mình trước khi bước lên sân khấu lần đầu tiên?
JN: “Tự tin lên nào. Hãy làm tất cả, ngay cả khi nhụt chí”. Mình không rõ nhìn từ bên ngoài sẽ ra sao nhưng suy nghĩ của mình bây giờ có vẻ rất khác hồi đó. Mình cảm thấy tự do hơn trước rất nhiều. Mình không ngừng nói với bản thân rằng mình là một người tốt và tự tini, và nhờ đó mình có thể đứng ở đây, tự tin như hiện tại. Mình không rõ tại sao trước đây mình chỉ nhìn ra khuyết điểm của bản thân. Bây giờ mình thường tập trung phát triển điểm mạnh, thay vì cố gắng lấp đầy khuyết điểm của bản thân.
JH: “Hãy làm những gì mình muốn, những gì mình cho là đúng và những gì mình thích. Tất nhiên bạn sẽ làm tốt thôi, nhưng sẽ thật tuyệt nếu bạn dám mạo hiểm một chút.”
3 tính từ để miêu tả bản thân bạn?
JN: Đầy năng lượng, lãng mạn, vị kỷ (selfish). Mình chọn “vị kỷ” vì với mình, để làm người khác hạnh phúc trước tiên bản thân mình phải hạnh phúc trước đã. Khi cảm thấy vững tâm, mình sẽ có thể chăm sóc, quan tâm tới mọi người xung quanh.
JH: Mình thích những thứ cổ điển, nên đầu tiên sẽ là tính từ này. Tiếp đến là “cầu tiến” bởi mình luôn cố gắng học hỏi và phát triển, và cuối cùng là “vững vàng”, bởi mình luôn nỗ lực để duy trì sự cân bằng, ổn định của bản thân.
Điều gì ở hai bạn là bẩm sinh và ngược lại, thứ tuy không phải sinh ra đã có nhưng đã rất cố gắng để đạt được?
JN: Có vẻ như mình có bản tính tò mò bẩm sinh. Như đã chia sẻ, mẹ là người có ảnh hưởng rất lớn đến mình. Ngược lại thì mình muốn tìm ra đam mê của bản thân. Mỗi khi lười biếng, mình quan sát các thành viên và nhận ra rằng, ai cũng có một đam mê của riêng mình.
JH: Từ nhỏ, mình đã tự sửa TV mỗi khi nó hỏng. Mình nghĩ bẩm sinh mình là người tháo vát. Mình cũng có tố chất chơi thể thao nữa, nhưng mình thật sự cần thêm sự dẻo dai (cười). Mình cũng muốn “nói lời chia tay” với những quyết tâm ngắn ngủi của bản thân. Để mà nói, mình hơi thiếu kiên trì một chút. Khi thật sự thích điều gì đó hoặc tìm được một lý do rõ ràng, mình sẽ làm đến cùng. Nếu thiếu một trong hai thứ trên, mình sẽ rơi vào “vũng lầy” của những quyết tâm sớm đến rồi đi.
Là một thính giả của <NCT’s Night Night>, tôi nhận thấy hai bạn rất ấm áp và như những nhà tư vấn vậy, dễ dàng thấu hiểu, đồng cảm với người khác hơn hẳn lứa tuổi của mình. Nhưng hôm nay, hãy nói về những muộn phiền của hai bạn nhé. Điều gì khiến bạn luôn trăn trở trong thời gian gần đây?
JN: Mặc dù mình khá ngại nói thành lời, nhưng trăn trở lớn nhất những ngày này của mình là làm sao để trở thành chỗ dựa cho fan, những người không thể gặp chúng mình do tình hình hiện tại. Quan trọng nhất, mình không muốn bị xuống tinh thần và cố gắng sử dụng thời gian một cách hợp lý hơn.
JH: Mình nên làm gì khi ở nhà đây! Mình là người rất hiếu động. Vì không thể ra ngoài nên mình cố gắng hết sức để tìm ra điều gì đó có thể làm khi ở nhà. Mình đã xem phim, nghe nhạc và nấu ăn, nhưng vẫn không thể tránh khỏi cảm giác bồn chồn (muốn làm gì đó).
Trong show thực tế <NCT LIFE>, hai bạn thường xuyên xuất hiện trong căn bếp. Vậy có món ăn nào các bạn muốn dành riêng cho người đặc biệt của mình không? Tôi cũng tò mò về công thức cụ thể và tâm trạng của ngày hôm đó sẽ ra sao nữa.
JN: Mình sẽ nấu bữa sáng. Trứng ốp la mà ăn vào buổi sáng thì sẽ rất tuyệt đó. Trứng ốp la sẽ hoàn hảo nhất khi bạn nghĩ “ngay cả khi làm hỏng, nó vẫn thực sự ngon”. Bắt đầu bằng việc phi hành với ớt chuông đến khi chúng có vị ngọt, sau đó thêm chút tiêu là xong. Thời gian đẹp nhất là 9:30, khi ấy ánh nắng đã đủ sáng để nhìn rõ từng hạt bụi. Người đặc biệt của mình sẽ ngồi trên ghế, bàn ăn thì bài trí đơn giản với dao dĩa và hai cốc cà phê. Mình muốn bắt đầu ngày mới bằng một tâm trạng thật thư thái, yên bình.
JH: Mình sẽ chọn canh gà hầm sâm và thịt lợn xào cay. Nếu chỉ được chọn một thì sẽ là thịt lợn xào cay, cũng chính là món mình nhận được lời khen trên NCT LIFE. Thường thì người ta sẽ chỉ dùng tương ớt hoặc bột ớt cho phần sốt, nhưng mình thường dùng cả hai. Nếu có thêm trái cây tráng miệng thì sẽ tuyệt hơn đó.
Ngoài những lúc nấu ăn, có khoảng thời gian, địa điểm, đồ vật hay ai đó khiến các bạn cảm thấy yên bình nhất không?
JN: Khoảng thời gian từ trưa đến 2 giờ chiều. Mình cảm thấy yên bình nhất khi thấy ánh nắng vào lúc đó. Về địa điểm thì không quá quan trọng. Ngoài ra, cây nến thơm mình được tặng khi đang quay <NCT LIFE> cũng giúp mình thư giãn rất nhiều. Còn về ai đó thì có thể là bất kỳ ai.
JH: Đêm khuya khi trời gần rạng đông. Mình thật sự thích ngắm nhìn khung cảnh buổi đêm. Mình nghĩ sông Hàn sẽ giúp mình cảm thấy yên bình nhất. Đối với đồ vật, chúng sẽ là tai nghe hoặc loa của mình. Sẽ thật tuyệt nếu mình được ở bên cạnh gia đình.
Với tư cách là một con người và một nghệ sĩ, bạn nghĩ mình đang trải qua giai đoạn nào?
JN: Mình luôn cảm thấy như đang đứng trước vạch xuất phát. Dù là công việc quen thuộc, mình cần thực hiện nó với một tư tưởng khác thì mới có thể trưởng thành được.
JH: Quá trình này có thể diễn ra chậm rãi (với một con người) nhưng dường như mình đang trưởng thành hơn theo thời gian. Là một nghệ sĩ, khi thời điểm đó đến, mình sẽ quan sát từ xa và nghĩ rằng, mình đang làm điều gì đó “của riêng mình”.
Nguồn: W Korea Scans
Bản dịch tiếng Anh bởi Alex, Esmee @ FY! NCT
Dịch: Duê
Comments